Sư tử đá khóc ra máu
Câu chuyên sư tử đá khóc ra máu là một câu chuyện nói vể luật nhân quả của phật pháp. Bồ tát mượng hình ảnh con sư tử đá để khắc họa lên câu chuyện để người đời sau đọc mà con lưu ý.
Chuyện kể rằng ngày xưa có một vùng đất ở Đông Hải, nơi đây đủ mọi loại thành phần, có rất nhiều tên quan tham lam, con người thỳ đạo đức suy đồi. Trước cổng thành có hai con sư tử đá để trấn giữ cũng không hóa giải được sự đồi bại của loài người. Ngọc hoàng thượng đế ở trên cao nhìn thấy vậy rất tức giận và ra lệnh cho thần phải nhấn chìm cả đất nước Đông Kinh để xóa bỏ cái sự dơ nhớp này. Quan Âm nghe vậy và vội vàng khuyên nhủ Ngọc Hoàng, tuy rằng Đông kinh rất hổn độn nhưng không hẳn là không có người tốt, nếu như Ngọc Hoàng nhấn chìm vậy thỳ rất có nhiều người vô tội chết vậy thỳ không ổn và Quan Âm đã xin Ngọc Hoàng đến Đông Kinh điều tra những người tốt ở đây như thế nào
Quan Âm lập tức bay đến kinh thành và biến thành một bà già mù lòa bán gạo ở đầu đường chính và trước tiệm treo bảng một hũ gạo nhỏ giá 3 đồng, ba hũ gạo lớn bằng 1 đồng. Bạn thấy vậy rất vô lý phải không, nhưng Quan Âm làm điều đó để thử lòng người dân nơi đây. Ngài có một cành liễu búng phép một phát thỳ hũ gạo lại đầy.
Nhiều người dân di qua nơi đây thấy bà cụ mù lòa treo biển thỳ rất buồn cười và nói bỏ 1 đồng ra mua 3 hũ gạo thỳ dại gì mà không mua, vì vậy nhiều người tới mua, dồn dập từ sáng đến tối. Có nhiều người mua thỳ vứt 1 đồng xuống lấy 3 hũ gạo về có người thỳ thấy bà lão mù nên lợi dụng vừa lấy gạo vừa lấy tiền của bà lão, có người mua không trả tiền. Trước khung cảnh đó Quan âm nhìn thấy rất thất vọng vì con người nơi đây, Tham lam quá mức, lợi dụng một bà già ốm yếu bị mù lòa, không ai giúp đỡ rồi con lợi dụng. Những bỗng đến một hôm có một cô gái tới mua 1 hũ gão của bà và trả 3 đồng tiền đồng thời nói năng rất lễ phép ” dạ thưa bà con mua một hũ gạo của bà con xin trả bà 3 đồng tiền ạ”. Nghe được những lời đó Quan âm rất mừng rỡ và hỏi lại cô gái, tại sao con lại mua một hũ trong khi đó những người khác mua 3 hũ. Cô gái lễ phép trả lời, cháu thấy bà đã già đã vậy mắt còn mù lòa không con không cháu mà đi bán gạo thỳ rất bất tiện, cháu bỏ 3 đồng ra mua một hũ gạo thỳ giá cũng rẻ lắm rồi, Mẹ cháu dặn không được lợi dụng những người già, mù lòa khuyết tật, làm người phải có lương tâm bà ạ.
Nghe vậy Quan âm rất mừng và hiện nguyên hình và nói cô bé là Thành đông kinh sắp sụp đổ Ngọc Hoàng sẽ làm sạch nơi dơ bẩn này, khi nào cháu thấy 2 con sư tử trước cổng kinh thành Đông Kinh khóc ra máu thì lúc đó hẵng chạy về hướng đông để trú ẩn. Cô bé tinh và làm theo lời Quan Âm, hằng ngày cô bé đều ra trước cổng thành xem tượng sư tử, nhiều người ở đó tò mò hỏi cô bé vì sao ngày nào cũng ra đây ngắm sư tử cô bé thật thà trả lời rằng Thành Đông kinh sắp sụp đổ. Mấy người cười và chế nhạo cô sư tử thỳ làm sao khóc ra máu được với lại thành Đông Kinh vững chắc như thế này thì sao mà sụp đổ trong chóc lát được, mấy người chọc quê cô bé bằng cách sáng sớm hôm sau những người ở đó tô màu đỏ lên mắt con sư tử. Cô bé đi ra và thấy như vậy liền tốc tức vừ chạy vừa hét to THÀNH ĐÔNG KINH SẮP SỤP ĐỔ RỒI, những người khác cười vì mình đã chọc được cô gái và chưởi cô bé bị điên
Riêng Cô bé đã chạy nhanh về nhà cõng mẹ lên lưng và chạy thằng một mạch ra cổng thành, thỳ nghe tiếng sụp đổ phia sau lưng, cô hoảng sợ và chạy thằng một mạch đến khi mệt quá chạy không nổi và dừng lại. Khi dừng lại thỳ những tiếng sụp đổ không còn nữa và Kinh thanh Đông Kinh đã trở thành mặt biển manh mong. Hai mẹ con nhà cô gái dừng lại đây xây nhà và sinh sống từ đó nơi đây phát triển thành một Kinh thành hưng thịnh